Căn hộ chung cư (Condo) là một lựa chọn rất lý tưởng cho những người mua không ngại sống chung với các cư dân khác ở các tầng trên, dưới và bên cạnh họ. Bởi vì các tòa nhà chung cư thường có diện tích nhỏ hơn cho nhiều nhà ở riêng lẻ, những khách hàng mua có xu hướng ưa chuộng ở giữa các khu vực nhộn nhịp và đông đúc của một thành phố, như nơi có rất nhiều cửa hàng, nhà hàng, các doanh nghiệp, công ty,... Nhà phố thương mại (Shophouse = Shop + House) và nhà phố (Townhouse = Town + House) lại khác biệt hơn, nó mang đến có người sở hữu một cảm giác nhà ở riêng tư thật sự. Mặc dù người sở hữu cũng có thể có những hàng xóm, tuy nhiên không bị làm phiền bởi những tiếng ồn hay phải gặp mặt nhau thường xuyên như các hàng xóm ở một căn hộ chung cư.
Lợi ích rõ nét nhất của việc sở hữu nhà phố thương mại và nhà phố (nôm na gọi là bất động sản thấp tầng sở hữu quyền sử dụng đất riêng) so với căn hộ chung cư là hoàn toàn sở hữu tài sản, có thể đưa ra quyết định quan trọng về việc nâng cấp và bảo trì nhà của mình. Nếu ở chung cư, thường có những quy định cứng nhắc về những quyết định này và người sở hữu bị mắc kẹt trong một nhóm sở hữu lớn hơn, người sở hữu không thể đưa ra bất kỳ quyết định thực sự nào về ngoại thất của đơn vị khi thay thế , nâng cấp và bảo trì cho chính ngôi nhà của mình. Ngược lại, nhà phố (house) hay mang đến cho người sở hữu một bàn tay tự do hơn mà không phải trả chi phí cao khi duy trì nhà ở của một gia đình. Theo một cách khác, một nhà phố có thể mang đến những điều tốt nhất. Về chi phí, vì căn hộ chung cư có xu hướng nhỏ hơn nhà phố, nên chúng có thể rẻ hơn. Về vị trí, các căn hộ chung cư, đặc biệt là các căn hộ cao tầng, thường tập trung ở trung tâm thành phố. Trong khi các khu nhà phố có xu hướng xây dựng trên nhiều đất hơn, nên chúng cũng có thể được định vị ở các thị trấn, ngoại ô, vùng ven biển hay đảo,...
Tuy nhiên mọi người cần phân biệt được vai trò của nhà phố thương mại và nhà mặt phố, tuy có thể gọi chung là nhà phố do giao tiếp mở với các trục đường chính nay nội bộ - nôm na là có mặt tiền nhà tiếp giáp với các trục đường, nếu là các trục phố chính ở các khu dân cư mở thì gọi là nhà mặt phố, tuy nhiên nhà phố thương mại thường nằm trong một khu đô thị có quy hoạch hoàn chỉnh, và tiếp giáp với tuyến đường nội bộ của khu đô thị. Trong các khu đô thị bài bản thì nhà phố được quy hoạch chỉ để ở.
Khi đầu tư nhà mặt phố hay nhà phố thương mại nhà đầu tư đều hướng đến hoạt động kinh doanh thương mại hoặc cho thuê lại. Nhưng danh mục dịch vụ kinh doanh của nhà mặt phố có tính đa dạng hơn rất nhiều so với nhà phố thương mại. Những dịch vụ kinh doanh cơ bản giống nhau giữa nhà mặt phố và nhà phố thương mại là các dịch vụ tiện ích cho cư dân lân cận như kinh doanh bán nhà hàng ăn, thời trang, cửa hàng tiện ích, siêu thị mini, kinh doanh hàng nhu yếu phẩm.
Nhược điểm đầu tiên của nhà phố thương mại là thiết kế xây dựng của nhà phố thương mại là thiết kế quy hoạch cứng không thể điều chỉnh cũng như không thể thay đổi cấu trúc. Nhà mặt phố thì khác, nhà đầu tư có thể xin cấp phép để thay đổi cấu trúc, cũng như xây dựng lại một cách độc lập mà không ảnh hưởng đến cấu trúc, quy hoạch của những ngôi nhà kế bên. Điều này làm cho nhà mặt phố có thể dễ dàng điều chỉnh công năng sử dụng cao hơn nhà phố thương mại đối với những dịch vụ kinh doanh có tính chuyên môn cao như tòa nhà văn phòng, khách sạn… miễn là khu đất đó đủ diện tích xin cấp phép quy hoạch và xây dựng.
Nhược điểm tiếp theo do nhà phố thương mại có tính đặc thù gắn với quy hoạch của khu đô thị nên sẽ hạn chế hơn nhà mặt phố bên ngoài các dự án đô thị trong các hoạt động kinh doanh cần sự chuyên môn cao hơn như làm trụ sở, văn phòng công ty, dịch vụ khách sạn, hoặc các mặt hàng dịch vụ đặc thù có tính quần thể hoặc địa phương. Các dịch vụ cung cấp bởi nhà phố thương mại đa phần hướng đến đối tượng khách hàng nằm trong quần thể khu đô thị đó, việc tìm kiếm khách hàng tiềm năng ngoài khu đô thị hạn chế hơn do đặc thù quy hoạch và thiết kế. Đối với nhà mặt phố với đặc thù nằm trên mặt phố nhiều người đi lại và dễ tiếp cận nên ngoài khách hàng trong khu vực lân cận, nhà mặt phố còn hấp dẫn một lượng lớn đối tượng khách hàng vãng lai hoặc khách hàng thường xuyên đi lại trên tuyến phố đó do thuận lợi từ việc tiếp cận dịch vụ.
Còn thuật ngữ Shophouse khối đế chung cư nên đưa về đúng nghĩa, tuy vai trò thương mại của nó thì cũng gần giống với nhà phố thương mại, nhưng không thể gọi là Shophouse được - Shophouse khối đế chung cư chẳng qua là tên gọi doanh nghiệp tự đặt - gọi đúng phải là cửa hàng, cơ sở thương mại dịch vụ, không phải là nhà ở, nên không thể gọi là “house”. Khách hàng có thể ngộ nhận họ có thể vừa kinh doanh vừa sử dụng để ở, nhưng thực tế thì không thể. Vì vậy, người mua shophouse phải cân nhắc, vì sẽ không được phép đăng ký tạm trú, tạm vắng ở những căn shophouse này. Chưa kể, loại sản phẩm này không được sở hữu lâu dài, mà chỉ là sở hữu có thời hạn. Những shophouse tại khối đế của các tòa nhà chung cư hiện vẫn là dòng sản phẩm chưa rõ ràng về tính chất pháp lý, bởi thông thường, các sản phẩm đó chỉ có hợp đồng mua bán với thời hạn 50 năm