Em luôn kinh hãi nhất đi dự các đám cưới có hét cho nhau nghe, vui đâu chả thấy, muốn nói chuyện với người cùng bàn rất khó khăn. Không dám đánh giá các đám cưới có hét cho nhau nghe là như thế nào, nhưng sao các đám cưới tổ chức ở các trung tâm tiệc lớn hay các khách sạn 5* "gần như" không có (tất cả các đám em đi không có) ?
Đi dự tiệc mừng đám cưới chứ không phải là đi tra tấn người khác
? Đi đám cưới bây giờ khác gì đi tra tấn 20h mới vào tiệc , hát đinh tai, chả biết người ngồi xung quanh là ai, ko nói đc câu nào
Một điều khiến những buổi đám cưới mất vui hoặc thêm vui chính là... nhạc cưới, hãi nhất những đám cưới luôn được thưởng thức những giọng ca không quên từ miệt vườn lên. Sợ nhất là những ông cậu, ông chú đã lèm nhèm giọng xỉn nhậu, giành mic hát liền tù tì bốn năm bài. Hát đơn ca hành mọi người chưa đủ còn tốp ca, người già con nít chen nhau lên đứng hát rôm rả, hát giọng to hết cỡ, sai nhạc hết cỡ của các bợm nhậu rất nhức đầu, chịu không nổi. Họ vui, không cần có những ứng xử văn hóa tối thiểu nhưng nhiều người khác chỉ biết bấm bụng kêu trời vì bị tra tấn bằng âm nhạc.
Đi dự tiệc cưới là cơ hội cho những người quen biết nhau - thường được sắp xếp ngồi chung bàn hay bàn gần nhau, lâu ngày gặp nhau có dịp trò chuyện, thăm hỏi nhau. Nhưng đến chỉ biết ăn uống cho xong để về sớm, vì không thể nào nói chuyện được. Nói với người ngồi cạnh thì cũng phải hét vào tai nhau, hoặc nói với người đối diện thì vừa nói vừa ra dấu như người câm vậy, trông rất buồn cười. Đến mong được gặp mấy người bà con, bạn bè nhiều năm mới gặp lại, muốn hỏi thăm chuyện gia đình, con cháu, công ăn việc làm này nọ… nhưng bị những chiên za hét với nhau tra tấn
Chẳng lẽ mọi người khi đi dự tiệc cưới phải “cam chịu” như là chuyện bình thường ?
Đi dự tiệc mừng đám cưới chứ không phải là đi tra tấn người khác
Một điều khiến những buổi đám cưới mất vui hoặc thêm vui chính là... nhạc cưới, hãi nhất những đám cưới luôn được thưởng thức những giọng ca không quên từ miệt vườn lên. Sợ nhất là những ông cậu, ông chú đã lèm nhèm giọng xỉn nhậu, giành mic hát liền tù tì bốn năm bài. Hát đơn ca hành mọi người chưa đủ còn tốp ca, người già con nít chen nhau lên đứng hát rôm rả, hát giọng to hết cỡ, sai nhạc hết cỡ của các bợm nhậu rất nhức đầu, chịu không nổi. Họ vui, không cần có những ứng xử văn hóa tối thiểu nhưng nhiều người khác chỉ biết bấm bụng kêu trời vì bị tra tấn bằng âm nhạc.
Đi dự tiệc cưới là cơ hội cho những người quen biết nhau - thường được sắp xếp ngồi chung bàn hay bàn gần nhau, lâu ngày gặp nhau có dịp trò chuyện, thăm hỏi nhau. Nhưng đến chỉ biết ăn uống cho xong để về sớm, vì không thể nào nói chuyện được. Nói với người ngồi cạnh thì cũng phải hét vào tai nhau, hoặc nói với người đối diện thì vừa nói vừa ra dấu như người câm vậy, trông rất buồn cười. Đến mong được gặp mấy người bà con, bạn bè nhiều năm mới gặp lại, muốn hỏi thăm chuyện gia đình, con cháu, công ăn việc làm này nọ… nhưng bị những chiên za hét với nhau tra tấn
Chẳng lẽ mọi người khi đi dự tiệc cưới phải “cam chịu” như là chuyện bình thường ?